Hẹn hò với châu âu

Cuốn sách viết về hành trình dài trải nghiệm của tác giả trải qua không ít vùng miền của châu lục Âu châu. Nhưng độc giả sẽ không kiếm thấy đều bốc đồng, ồn ào thưởng thấy ở hầu hết cuộc du ký. Dù ở phần đông miền khu đất nồng nhiệt, nhộn nhịp nhất vẫn bao phủ một color trong sáng và cảm xúc mỏng manh. Bị cuốn hút cho tới trang cuối cùng của cuốn sách, thời điểm này các bạn sẽ nhận ra: té ra chỉ cần phải có tình, chỗ nào cũng là xứ sở thần tiên.

Bạn đang xem: Hẹn hò với châu âu

Như một khúc nhạc của miền đồng quê châu Âu yên tĩnh, những ngạc nhiên như đứa trẻ em học đổ vỡ lòng khi được đắm chìm trong số những cung đường văn hóa châu Âu, “Hẹn hò cùng với Châu Âu” của Bùi Mai mùi hương tái hiện tại một hành trình tình yêu thương khôn nguôi, những thổn trước trước cái hay nét đẹp và thúc đẩy người đọc được mơ ước đi để trải nghiệm.

“Hẹn hò cùng với Châu Âu” là cuốn sách mà ngẫu nhiên ai ham mê “xê dịch” tránh việc bỏ qua. Phần đông trải nghiệm chân thành, trong sáng và đầy hoan hỉ của tác giả sống động đến mức khiến cho bạn có cảm giác như chính mình vẫn đi du lịch giữa châu Âu vậy. Đặc biệt, cuốn sách là khối kiến thức và kỹ năng thú vị về cuộc sống, bé người, phong tục, tập quán của những vùng miền người sáng tác đi qua giúp bạn mở sở hữu tầm gọi biết của mình.

Xem thêm: Máy Lọc Nước Oxy Hồ Cá - Máy Bơm Lọc Nước Bể Cá Tốt Giá Rẻ

***

Về tác giả:

Bùi Mai Hương sinh năm 1978 trên Hà Nội, năm 27 tuổi bước đầu làm nghiên cứu và phân tích sinh tại Đại học tập Innsbruck, Cồng hòa Áo. đa số những hành trình trong cuốn sách được thực hiện trong thời hạn này. Hiện tại chị đã là giảng viên cỗ môn kỹ thuật dệt may, Khoa Cơ Khí, Đại học tập Bách Khoa thành phố Hồ Chí Minh.

***

LỜI TỰA CỦA TÁC GIẢTrong khoảng 5 năm của tuổi trẻ, vị đi du học đề xuất tôi đã rong ruổi sống châu Âu và một số nước khác tương đối nhiều. Bao gồm nơi làm việc vài ngày, vài ba tuần, có nơi cho tới tận vài năm. Bởi chưa lúc nào xác định vẫn định cư ở nước ngoài nên đi đâu tôi cũng cảm xúc quá thiếu hụt thời gian. Dịp nào vào đầu tôi cũng có thể có tư tưởng yêu cầu đi cho bằng hết, tìm hiểu cho bằng hết, sợ hãi rằng sẽ không tồn tại dịp làm sao quay lại. Thời hạn ấy , tôi thiếu ngủ nghiêm trọng bởi trong cả trong ngày đông tuyết rơi mịt mù, khoảng tầm sáu giờ tạo sáng tôi đang dậy, chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng để lượn phố lang thang khi tp còn say ngủ. Buổi tối muộn lại thủ thỉ cà phê hoặc đi dạo với anh em trên những tuyến phố vắng.Khi về nước, sợ đang quên hết, tôi biên chép lại tất cả rồi đăng lên blog của mình. Thật bất ngờ những người các bạn quen và chưa quen đang đọc, share với tôi bằng những cảm giác sâu sắc, thật tâm nhất. Điều kia càng liên hệ tôi cố gắng viết khi cảm xúc còn vừa đủ sau mỗi chuyến đi.Vài năm sau khi cuộc sống đời thường của tôi sang trọng trang mới với những mắc gia đình, công việc, tôi đọc lại hầu như trang viết của bản thân và tưởng ngàng nhận biết điều mình lo lắng ngày xưa là đúng: tôi đã quên đi hơi nhiều. Tôi âm thầm cảm ơn những người dân bạn cách nay đã lâu đã thúc giục tôi viết để giờ đây tôi gồm dịp hồi tưởng lại phần đông trải nghiệm xưa trên đa số cung bậc cảm xúc mới. Tôi đưa ra quyết định tập hòa hợp những phiên bản thảo rời rạc của bản thân lại thành cuốn sách này để lưu giữ cho tôi, cho tất cả những người thân, các bạn bè, cho tất cả những ai với trong mình giấc mơ được tận hưởng trên những vùng đất và nhiều nền văn hóa khác nhau. Trang viết của tôi hoàn toàn có thể không có những cảm giác tươi mới, cuồng sức nóng như tuổi đôi mươi nhưng chắc hẳn rằng là có không ít chiêm nghiệm, không hề ít bâng khuâng hoài niệm và phần lớn tình cảm mà lại khi ở một sự trưởng thành nhất định, bạn ta mới rất có thể hiểu.Khi ngồi thu xếp lại du ký của mình, tôi chợt nhận ra tất cả những chuyến du ngoạn thực hiện khi tôi đang… không yêu ai cả. Đó hoàn toàn có thể là dòng rủi của tôi lúc không được chia sẻ những trải nghiệm hoàn hảo của cuộc sống thường ngày bên người mình yêu thương thương, mà lại đó cũng có thể là cái may vị khi cất tình riêng sang một bên, cảm nhận của tôi đã chiếm lĩnh trọn vẹn cho mảnh đất dưới chân mình. Tôi có thời hạn ngó nghiêng để mắt tới từng ngóc ngách nhưng mà không yêu cầu lên một kế hoạch ví dụ nào, tôi gồm có phút cô đơn để bốn lự mặt những góc bé dại của nơi mà tôi đến, tôi hoàn toàn có thể phiêu với những người dân bạn new quen cùng tôi cũng đều có tâm trạng để xem ngắm fan ta tay trong tay, để mỉm mỉm cười khi gặp gỡ biết bao côn trùng tình hạnh phúc trên đầy đủ nẻo con đường tôi qua. Bởi vì chưa dành riêng tình riêng cho ai nhưng mà trái tim tôi còn khu vực để phải lòng những miền đất mới. Hầu như miền đất ấy cũng trả lại mang lại tôi không hề thiếu những cung bậc nhưng tình yêu gồm thể: có niềm sung sướng vô bờ khi được chạm đến những huyền thoại văn hóa, định kỳ sử, bao gồm nỗi đau xót trước phần lớn số phận cơ cực và đổi thay của nhân thế, gồm có phút giây hình như chỉ còn ta với ta mặt những cái sông trong xanh thơ mộng đã lững lờ trôi.Chính vì những lý do này mà tôi mong muốn kể lại câu chuyện của bản thân như lưu lại cho tôi và cho bạn một sản phẩm công nghệ tình cảm luôn in sâu trong trái tim hầu như kẻ lữ hành trên đều cung đường đầy cảm xúc thứ tình mà lại khi mang đến đi, ta dấn lại về kỷ niệm, để mỗi một khi nhìn lại, ta thầm cảm ơn số phận vẫn trao đến ta phần nhiều phút giây trân quý ấy.Cảm ơn bố mẹ đã đến tôi ước mơ, cảm ơn các con đã mang lại tôi hễ lực để viết với cảm ơn những bạn, những người sẽ cùng tôi đi lại phần đông nẻo mặt đường tình yêu trong cuốn sách này.Tôi xin rất cảm ơn các các bạn biên tập viên báo Sành Điệu, nhất là chị Thu Ngần, những người đầu tiên đã không còn lòng cổ vũ tôi dấn thân vào con phố trải lòng cùng với những bé chữ.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *