Cầu nại hà ta đợi người tam kiếp

"Cược rằng sau này, cho dù cho có trải qua bao lâu, cho dù có bất kì khu vực nào...

Bạn đang xem: Cầu nại hà ta đợi người tam kiếp

Nhị ta, rồi sẽ sở hữu ngày chạm chán lại nhau"

"Được"

_____________

Ngọn lửa âm ỉ cháy vào Trấn Hồn Đăng,ánh sáng sủa Trấn Hồn Đăng sử dụng linh hồn nhằm thắp lên... Mãi mãi ko tắt. Triệu Vân Lan từ thêu cháy linh hồn hàng chục ngàn năm, soi sáng Địa Tinh, ngày ngày trải qua nhức đớn. Hàng vạn năm trôi qua, cuộc sống đời thường ở Địa Tinh y mọi nhìn rõ. Duy, một ngày gồm một Địa tinh nhân lực đức vô lượng đến cầm cố Triệu Vân Lan thắp sáng tiếp Trấn Hồn Đăng.

Sau vong linh được ra khỏi Trấn Hồn Đăng,linh hồn Triệu Vân Lan vô thức cơ mà xuống chín suối chuyển kiếp đầu thai. Triệu Vân Lan khoảng thời hạn thêu cháy linh hồn chủ yếu mình, cũng như đồng ý thêu cháy tất cả hồi ức... Không nhớ, ko biết, không cảm xúc... Chỉ nhớ, một bạn nào đó vô cùng quan trọng, thương hiệu "Thẩm-Nguy"

dưới chân ước nại hà, từ bỏ trong mạnh khỏe Bà Trang -một bà lão tóc đã bội bạc trắng bắt gặp y liền cười xin chào đón.

"Trấn Hồn lệnh chủ, vất vả cho tất cả những người rồi. Sau cuối cũng xuống chạm chán lão bà này"

"Mạnh Bà? "

"Là ta. Chờ bạn đã lâu, mời fan vào trong"

Triệu Vân Lan lao vào Mạnh Bà Trang,bên trong đơn giản và dễ dàng chỉ là một chiếc nồi lớn tướng, một mộc bàn trông vẫn cũ.Bạn vẫn xem: mong nại hà ta đợi tín đồ tam kiếp

"Lệnh chủ, mời ngồi" táo bạo Bà hươ tay, một cái ghế tự đâu lao đến dừng ngay địa điểm Triệu Vân Lan vẫn đứng.

"Mạnh Bà, tại chỗ này mỗi ngày đều sở hữu người cho để uống canh đúng không?" Triệu Vân Lan ngồi xuống ghế, đưa góc nhìn quanh

"Mỗi ngày cũng rộng ngàn người" to gan lớn mật Bà đem một chén bát canh như vẫn từ lâu sẵn sàng sẵn để lên trên bàn

 "Vậy...." Triệu Vân Lan ngập ngừng

"Lệnh chủ bao gồm chuyện gì ao ước hỏi?"

"Bà có chạm mặt một người.....tên là.... Thẩm-Nguy không?"

Triệu Vân Lan chờ đón câu trả lời, từ thời điểm xuống Hoàng Tuyền, y hầu như mong hoàn toàn có thể hỏi về bạn mà y chỉ nhớ cái brand name kia... Bạn đó như thế nào? người đó tất cả kí ức gì cùng với y? fan đó có xuất sắc không?

"Tôi không biết, đa số thứ hầu hết quên, chỉ nhớ một ai đó tên Thẩm Nguy.. Khôn cùng mơ hồ, không nhớ rõ" Triệu Vân Lan rước trong túi áo khoác bên ngoài là mặt dây chuyền hình tròn màu vàng, trong có một vỏ kẹo mút....trước tới thời điểm này y luôn luôn giữ nó bên mình, ko nhớ ý nghĩa sâu sắc nhưng so với y chẳng thể không trân trọng đồ dùng này.

"Bỉ Ngạn hoa khai khai Bỉ Ngạn.Vong Xuyên hà chúng ta diệc Vong Xuyên, năn nỉ Hà kiều đầu ko Nại Hà,Tam sinh thạch thượng tả tam sinh."

to gan lớn mật Bà vừa xong lời, bát canh lúc nãy đặt lên bàn liền lộ diện một cánh hoa Bỉ Ngạn.

"Bỉ Ngạn vẫn nở, fan mà Lệnh công ty tìm vẫn ở cầu Nại Hà chờ người"

Tương truyền, dưới mong Nại Hà là sông Vong Xuyên bao gồm Tam dòng. Đứng ở cầu Nại Hà hoàn toàn có thể nhìn về cố kỉnh nhân theo hương thơm Hoa Bỉ Ngạn với Đá Tam Sinh nhìn được rõ tam kiếp của chính bạn dạng thân, sau sẽ sử dụng đò nhưng mà qua sông Vong Xuyên đầu thai đưa kiếp. Song, nếu muốn chờ đón ai đó, có thể ngâm mình ngơi nghỉ Vong suốt cả ngày ngày mong chờ sẽ gồm thể gặp mặt được fan cần gặp, nước sông Vong Xuyên giá lẽo, không cẩn trọng linh hồn lạc qua Tam chảy không rõ hướng đi hồn rất phách tán,xem ra ngóng một người chưa hẳn là dễ.

Xem thêm: Top 6 Thức Ăn Cho Cá La Hán Lên Màu Không Bị Sình Bụng, Thức Ăn Cá La Hán

Triệu Vân Lan theo lời hướng dẫn mà đến ước Nại Hà, Bỉ Ngạn nở hoa, bờ Vong Xuyên đỏ rực như color máu, hương thơm hoa Bỉ Ngạn áp đi hương thơm tanh địa điểm Hoàng Tuyền.

"Thẩm Nguy!!! " Triệu Vân Lan theo bước, dần dần tiến lên cầu Nại Hà mà call lớn.

Cầu nài nỉ Hà vắng ngắt bóng, chỉ có một mình Triệu Vân Lan, là gạt người hay fan y kiếm tìm vẫn chưa xuất hiện. Phía vị trí kia cầu, một bóng người dần đi lên, người đó mang sơ mi, trên tất cả đeo kính... Nhưng gương mặt trắng đến cả không thần sắc.

"Thẩm Nguy?" Triệu Vân Lan tiến gần,trông dáng vẻ đó siêu quen thuộc, dẫu vậy cơ hồ mà lại y vẫn ko nhớ ra được.

"Triệu Vân Lan" Hắn chứa giọng, hai con mắt chất cất đầy rạm tình mà chú ý y. Ko thần không sắc, chỉ từ đôi mắt là nơi chất đầy cảm xúc của hắn.

Gió Hoàng Tuyền bước đầu thổi, chuyển hương hoa Bỉ Ngạn ra đi hơn. Triệu Vân Lan mơ hồ dần dần nhớ ra được,quả thật mùi hương hoa Bỉ Ngạn có thể giúp lưu giữ về nạm nhân, mặc dù kí ức đó đã trở nên thêu đốt.

"Hắc lão ca, anh định dùng cách đợi tôi cố này để thắng cược sao?" Y nhìn hắn, dáng vẻ không thần sắc vậy này và đúng là không quen mắt, miệng thì cười cợt nói tuy nhiên y chẳng thể không nhức xót khi thấy được hắn nuốm này. Y nợ mạng, nợ cả ơn nghĩa của hắn.

"Vân Lan,chúng ta cược một đợt nữa được không?"

"Hắc lão ca, anh lại định cược gì đây? Lần này tính là anh gian lận rồi."

"Cược rằng cho dù là bao lâu, cho dù cho có bất kì khu vực nào, tên Thẩm Nguy mà lại anh đặt mang đến tôi.... Sẽ không lúc nào biến mất"

Triệu Vân Lan chua xót nhìn hắn, y không hiểu biết Thẩm Nguy mong muốn cược gì, tốt căn phiên bản là y không thích cược lần này, lần cược trước có thể thắng, cược một đợt nữa y ko dám...quả thật không dám...

"Thẩm Nguy"

Hắn nở nụ cười, nụ cười trước đây có tác dụng động trung khu Triệu Vân Lan, lần này trung ương vẫn động nhưng lại động đến đau lòng.

Gió Hoàng Tuyền ban đầu lớn hơn, cánh hoa Bỉ Ngạn cũng theo gió bay lên, bạn trước phương diện Triệu Vân Lan từ từ mà biến đổi mất, đá Tam Sinh khu vực được đánh tên Thẩm Nguy liền trở thành mất, không vệt tích, không vướng lại thứ gì. Bỉ Ngạn nở hoa thì lá rụng, khi gồm lá thì không tồn tại hoa... Cũng như một khi đã gặp mặt nhau ở mong Nại Hà thì vĩnh viễn sẽ như hoa Bỉ Ngạn....

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *