Khách Đến Từ Nơi Nào

Đời người luôn luôn là một chuỗi những ngày phiêu lưu, sẽ có vô số những “du khách” đi lướt qua cuộc đời bạn, hoặc đồng hành cùng bạn, hoặc rẽ ngang ở một đoạn đường nào đó...… khách đến từ địa điểm nào…... Rồi lại muốn đi đâ


*

Thể loại: Hiện đại, ngược tâm, SEĐộ dài: 10 chươngTình trạng: HoànĐời người luôn luôn là một chuỗi những ngày phiêu lưu, sẽ có vô số những “du khách” đi lướt qua cuộc đời bạn, hoặc đồng hành cùng bạn, hoặc rẽ ngang ở một đoạn đường nào đó...… khách đến từ chỗ nào…... Rồi lại muốn đi đâu?“Khách đến từ chỗ nào” là một tác phẩm mang hơi hướm nhẹ nhàng hiếm có của Đinh Mặc. Xuyên suốt câu chuyện luôn luôn là một tầng “sương” mờ ảo bao quanh nhân vật. Ko có mở đầu, chỉ đơn giản như một lần tình cờ, ta như những hành khách, vô tình lướt qua mà chứng kiến câu chuyện của nhân vật… một câu chuyện đẹp, nhưng đau đến nhói lòng…

Hàn Thác từng là một cảnh sát hình sự tài năng đầy triển vọng. Anh nhiệt huyết, giàu trách nhiệm và tận trung khu với công việc, nhưng mà trong một lần thực hiện nhiệm vụ, chuyện không xuất xắc đã xảy ra với gia đình anh. Muốn về nhà cơ mà không thể, Hàn Thác đến một thị trấn nhỏ, mở một khách điếm, đặt là “Tiệm Vong” nghĩa là “đi vào quên lãng”.Cuộc sống của anh ngày ngày an ổn, bình lặng trôi dần theo thời gian mang lại đến lúc gặp được Lạc Hiểu - một cô gái có vẻ ngoài nhỏ bé nhưng đầy kiên cường, vào mắt cô luôn luôn ánh lên một vẻ gì đó rất khác biệt, đượm buồn nhưng mà đầy cố chấp. Chính điều đó đã thu hút Hàn Thác, thôi thúc anh mang lại cô trọ lại Tiệm Vong. Vô tình như hữu ý, Hàn Thác luôn luôn có một sự thân thương đặc biệt đối với Lạc Hiểu. Dẫu vậy dường như cô luôn luôn trốn tránh, cách li bản thân mình với anh. Cô rất sợ, sợ rằng rằng vào một ngày nào đó “cùng với người đàn ông như anh bèo nước gặp nhau sẽ phát sinh bất cứ khúc mắt nào”.Cho dù vậy, chuyện gì buộc phải xảy ra thì vẫn cứ xảy ra thôi. Hàn Thác và Lạc Hiểu bên nhau, vui vẻ và hạnh phúc... Mọi chuyện tưởng chừng như đã và vẫn diễn ra rất bình yên nhưng lại thật đáng buồn, sự “yên bình” ấy lại chính là dấu hiệu mang lại những cơn giông bão sắp đến. Thị trấn nhỏ vốn thanh tĩnh lại xảy ra một vụ giết người. Cách thức man rợ, ý nghĩa khiếp hoàng, không có ai ngờ được ở một khu vực hẻo lánh lại có thể xảy ra vụ trả thù nhẫn trung khu đến vậy.Từng là một cảnh sát, Hàn Thác không thể bó tay đứng nhìn. Nhưng, có thỉnh thoảng lí trí và tình cảm lại chẳng thể dung hòa, đỉnh điểm là lúc mọi bằng chứng mà anh đưa ra để truy hỏi bắt hung thủ lại lần lượt hướng về phía Lạc Hiểu - một vị khách vãng lai của thị trấn. Anh nhức đớn, nghi ngờ, day dứt thế tuy vậy Hàn Thác vẫn tin vào người con gái mình yêu, anh tìm mọi cách bào chữa, chứng minh sự trong sạch đến cô cơ mà đổ vỡ, Lạc Hiểu bỏ trốn! Hàn Thác đã tức giận tột cùng, đó là sự thất vọng xen kẽ nỗi đau khi người mà mình thân thương lại chối bỏ, trốn chạy trước những điều lẽ ra phải đối mặt. Với bản năng của một cảnh sát giàu ghê nghiệm, anh đã cấp tốc chóng tìm ra Lạc Hiểu, cũng từ đây, quá khứ của cô nhanh chóng bị phơi bày…Có người đã từng nói “Bất luận thế nào thì cũng đừng coi một fan là cả trái đất của bạn. Chính vì một khi bạn ấy tách đi rồi, mặt cạnh các bạn sẽ đột nhiên chẳng còn gì cả.” nhưng mà biết làm sao, đối với Lạc Hiểu, Hàn Thác chính là cả thế giới. Anh đã giúp cô thoát khỏi những nỗi sợ hãi vô hình, với cô ra khỏi quá khứ tối tăm mục nát. Anh mang lại cô yêu thương thương, sự niềm nở chân thành, chính vì thế, lúc để anh đối diện với quá khứ của chính mình, Lạc Hiểu đã rất sợ hãi, cô sợ Hàn Thác sẽ hắt hủi, bỏ rơi mình, cô sợ anh sẽ xa lánh, đối xử với cô như những con người ngoài kia…Nhưng mấy ai biết, lòng anh nhức như cắt, đó là nỗi nhức dằn xé giữa tình yêu thương và trách nhiệm. Hàn Thác yêu thương Lạc Hiểu, cơ mà anh ko thể để cô trốn chạy. Cuối cùng, anh đã lấy bốn cách của một người bạn trai, cho cô tía ngày để chạy trốn, có lẽ, đó chính là giới hạn cuối cùng của Hàn Thác, sau ba ngày anh sẽ dùng danh nghĩa là một người cảnh sát để bắt cô về.

Bạn đang xem: Khách đến từ nơi nào


Tôi nghĩ, Lạc Hiểu là một cô gái kiên cường, không chỉ là vẻ bề ngoài, mà cả sâu trong tim hồn cũng thế. Cô đã ở lại, cùng Hàn Thác đối diện với những điều lẽ ra phải đối diện từ lâu, có lẽ, sau ngần ấy năm, cô đã yên tâm hơn lúc biết rằng đằng sau mình sẽ luôn luôn có người dõi theo, cô biết mình sẽ không đơn độc đối diện với sóng gió một mình như cô đã từng thêm lần nào nữa…“Khách đến từ địa điểm nào” là một câu chuyện ngắn nhẹ nhàng hiếm thấy của Đinh Mặc. Ở câu chuyện, từng nhân vật được lột tả một cách rất chân thực, từ nội trọng tâm đến cử chỉ, hành động đều có một đặc trưng riêng. Với tôi, tôi rất có ấn tượng với nhân vật Hàn Thác, anh yêu thương Lạc Hiểu, tuy vậy không vì thế mà bao che giúp cô. Anh gửi cô đi đầu thú tuy thế có lẽ, bản thân anh cũng đã khép tội chính mình. Đôi khi, tình yêu thương và lí trí luôn dằn xé lẫn nhau, mà lại tôi nghĩ, Hàn Thác đã có một sự lựa chọn rất đúng, đúng với người mình yêu thương và đúng với lương tâm nghề nghiệp…
“...Yêu cô ấy, cũng đó là yêu phiên bản thân mình. Yêu thương một cô gái như vậy, tôi mới cảm thấy mình dần trở nên hoàn hảo.Nên hiện thời cũng vậy, tôi sẽ không vì cô ấy mà nạp năng lượng ngủ ko yên, cũng trở nên không vị cô ấy mà lại từ bỏ cuộc sống thường ngày này. Tôi chỉ vừa nhớ cho cô ấy, vừa suy nghĩ cô ấy vốn đã hết gì. Trong tương lai ra phạm nhân rồi là thôi. Nếu bao gồm ngày cô ấy ra tù, nhưng mà tôi cũng không ở đây, thì cô ấy thật sự không còn gì nữa._____________'' '': Trích dẫn tự truyện
Review by#HyDung Hoa -fb/ReviewNgonTinh0105Bìa:#VânTiệp Dư*Hình hình ảnh chỉ mang tính chất minh họaCre pic: Google/huaban

Review by An Dung Ni:

Khách tới từ nơi nào?

Rồi lại mong muốn đi đâu?

Đây là 1 trong bộ truyện ngắn, trinh thám dìu dịu của Đinh Mặc.

Hầu như ngay lập tức từ chương 1, truyện đang được che phủ bởi một tờ sương mỏng, một ông nhà khách sạn đẹp nhất trai, phong độ, và rất “nguy hiểm”, một cô gái bí ẩn “Sợ tối, sợ chó, sợ cay. Sợ cùng với lũ ông như anh lộc bình nước gặp nhau đã phát sinh bất cứ khúc mắc nào.”

Anh nói:“Anh không muốn mình chỉ là 1 trong những nhánh cây cứu vãn mạng. Anh ý muốn mình là một trong gốc cây, gặm rễ sâu trong tâm địa em. Đó mới chính là tình yêu nhưng mà Hàn Thác anh muốn”

“Hàn Thác, em cũng tương đối muốn biến đổi một thân cây, bám vào tuy nhiên cửa sổ, chỉ việc anh ngấc đầu là rất có thể nhìn thấy.”

Hàn Thác:“Người đàn bà này trông giống vợ tương lai của tôi.”

“Là từ bỏ bao giờ, vẫn yêu em cho như vậy. Không khắc sâu mang lại tận xương tủy, nhưng mà hình hình ảnh em vẫn đọng mãi trong tim tôi.”

“Đời này gặp gỡ gỡ, một chiếc nhìn thoáng qua, chính là mãi mãi.”Cuộc chạm mặt gỡ được sắp xếp bởi số phận. Khi tưởng chừng như cuộc gặp mặt mặt ấy sẽ sở hữu được cái kết thật viên mãn thì những vụ án mạng bỗng nhiên xảy ra trong thị trấn nhỏ tuổi yên bình bao năm qua. Liệu ai sẽ là hung thủ?

Văn phong của Đinh mặc trong truyện hết sức logic, cuốn hút. Những tình tiết, những câu chuyện cũ của rất nhiều người trong làng mạc hội. Không giống với hầu hết vụ án mạng liên hoàn, phần đa câu chuyện yêu đương viễn tưởng, mẩu truyện này khai quật về vấn đề hiện thực. Về số phận, cuộc sống….

“Tội lỗi khởi đầu từ tội lỗi, cứ bởi thế ta mọi quên mặt đường về”

Có gần như người, bọn họ phạm tội, chưa hẳn vì bản tính của mình ác xuất xắc họ xấu xa, mà do số phận của họ đã ép họ đề xuất làm thế. Mẩu truyện về vượt khứ của một hung thủ cũng chính là một điểm nổi bật rất hay trong truyện.

Trong một thị trấn nhỏ, tĩnh lặng, một tình yêu dần dần nảy nở… chúng ta thấy sự tương đương ở kẻ địch – đều phải sở hữu những vệt thương không thích để ai biết. Liệu họ rất có thể vượt qua phần đông quy tắc của bạn dạng thân đặt ở bên nhau?

Tôi không biết

Mà ngay cả tác trả cũng ko biết.

Kết truyện chưa phải là HE – một điều rất hiếm thấy trong số tác phẩm của Đinh Mặc. Tùy theo cảm nhận của mọi cá nhân mà kết truyện có thể là GE (good ending) hoặc OE (open ending) . Theo Ni do đó GE. Vì tuy nhiên Hàn Thác nói không đợi cô, tuy vậy anh cũng từng nói“Nếu tất cả ngày cô ấy ra tù, cơ mà tôi cũng ko ở đây, thì cô ấy thật sự không còn gì khác nữa.”Anh không ở im để ngóng cô, mà lại anh dùng hết sức mình nhằm cô hoàn toàn có thể được ra tù hãm một bí quyết nhanh nhất, nhằm cô chưa phải ngồi tù túng oan một ngày nào. Tội lỗi thì đề xuất chịu tội, chịu đúng tội mình phạm phải.

Anh đã mang lại cô bố ngày để bỏ trốn, đó là số lượng giới hạn của một tín đồ từng có tác dụng cảnh sát. Còn cô lại dùng bố ngày ấy nhằm suy nghĩ. Đến ngày ở đầu cuối cô new rời đi. Yên ổn lẽ, ko một lời nói, ko một câu nhắn nhủ. Nhưng cô không trốn nữa….. Bởi cô đã chạm mặt được anh.

Và sau hơn một năm thì truyện sẽ có một cái kết HE ở trong phần ngoại truyện. Sự lăn tăn, day dứt bấy lâu nay khi phát âm lại câu chuyện này cuối cùng cũng không còn nữa. Họ đang thực sự bên nhau, bình yên, âm thầm ở một khách hàng sạn nhỏ dại ở Vân Nam…

Nói chung là mình rất chấp nhận với cỗ truyện này của Đinh Mặc, ngắn gọn, tương đối thực tế, không buff nhân đồ dùng quá, kết mang đến hai nhân vật cũng rất ổn (không nói trực tiếp nhưng truyền đạt sang một bộ phim, sau cùng đã HE sống ngoại truyện), cách xử trí tình huống xong khoát, logic, dàn nhân vật dụng ít tuy vậy không có xúc cảm nhàm chán. Cá nhân mình chấm 9,5/10.

Xem thêm: Kết Quả Tennis Hôm Nay - Kết Quả Tennis Trực Tuyến

Lúc đọc xong truyện này, tôi đã tự trách bản thân sao không đọc sớm hơn?! thuở đầu tôi tìm kiếm được nó khi sẽ tìm truyện của Đinh Mặc, nhưng đau buồn là chưa hoàn, đề nghị tôi chỉ đánh dấu lại để trong tương lai đọc. Hơn 1 năm rồi, vào dịp lễ này từ nhiên nhàn nhã ngồi xóa giảm bookmark của trình duyệt. Huhuhu, cuối cùng tôi cũng đọc hoàn thành nó.

Mở đầu câu chuyện là việc xuất hiện của cô gái tên Lạc gọi ở khách sạn của hàn quốc Thác. Hàn Thác vốn là cảnh sát, sau đó 1 phi vụ bị bầy tội phạm trả thù thảm giáp cả gia đình thì trường đoản cú chức, xây một khách sạn viết tên là “Tiệm Vong” nhằm sống trong cả quãng đời còn lại. Lạc Hiểu đột xuất hiện một trong những tháng ngày ấy, khiến cho anh rung động. Nhưng mà đồng thời Lạc Hiểu cũng đều có những túng bấn mật, vốn dĩ Lạc gọi cũng không hẳn tên thật, mà cô thực sự đang chạy trốn án giết mổ người.

“Em thương hiệu thật là gì?”

“Tần Ân, Tần vào Thiểm Tây, Ân trong Ân Tình”

Ừm, mẫu kết chắc hẳn rằng không vừa lòng mình, cơ mà ngẫm lại nó đang đủ rồi. Chính vì chỉ bao gồm 10 chương truyện, Lạc hiểu hay chính là Tần Ân cũng khá được ra tù. Và dòng kết như ý của nhị người chắc rằng không bắt buộc nói thì chúng ta đều phải biết rồi.

Lời tác giả cuối truyện cũng như là lời xác nhận vậy:

“…Khách tới từ nơi nào.

Rồi lại hy vọng đi đâu.

Tôi không thích biết nữa.

Tôi chỉ biết, khoảnh khắc chạm mặt được em, tôi đang quên đi tất cả đau buồn trên đời, chỉ mong muốn ở cạnh em mang lại già.”

Cho đến sau cùng, mình vẫn ao ước nói là niềm hạnh phúc của một fan hâm mộ chính là đón nhận cái kết và nhận thấy dòng chữ “Toàn văn hoàn” đó!

Well, cũng yêu cầu nói thêm là truyện ngắn vầy nên yếu tố trinh thám không quá nhiều đâu, cơ mà cứ nghĩ đến Đinh mang là nghĩ cho trinh thám ngôn tình và hy vọng nhiều. Chậc, kệ đi, thưởng thức nó như thể mình chả cần phải biết thể các loại là gì, tác giả là ai.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *