Cậu bé vô song ( 2003 ) full bộ 59

Lý Tấn Minh như phạt điên chạy đến, tiếp chiêu của Điển Chử. Một chân hắn đạp khỏe mạnh xuống đất, khía cạnh đát ngay tức thì vang lên một giờ ầm, từ đầu đến chân hắn nhảy lên cao, một cước như: chớp đá trúng giữa ngực Điển Chữ.

Bạn đang xem: Cậu bé vô song ( 2003 ) full bộ 59

Phanh!


Điển Chử trực tiếp bị một cước này của Lý Tấn Minh đá bay, đập mạnh vào một cột trụ ngay gần đó. Giờ ầm ầm vang lên, Điển Chử ngã to gan lớn mật xuống đắt. Lý Tấn Minh ân oán hận nói: “Như vậy đã bị tiêu diệt chưa?”

Nhưng nhưng hắn vừa xong xuôi lời, thân thể Điển Chử khá run rẫy một chút, tiếp đến dưới ánh mắt kinh ngạc của phần đông người, Điển Chử khắp cơ thể run rầy lần nữa đứng lên.

Thân thể Điển Chử lung lay chuẩn bị đổ, nhưng góc nhìn mang theo sự kiên nghị, miệng đầy máu tươi nói cùng với Lý Tấn Minh: “Ha, lão tử đang tiếp được 10 chiêu của anh, anh thua rồi!”

Sắc phương diện Lý Tần Minh xanh mét!

Hắn thiệt thừa hóa giận lao về phía Điển Chử, tay buộc phải nắm mang cổ Điển Chử thờ ơ nói: “Tao đem đầu của mày rước xuống, giúp thấy mày còn sống được không?”

Lúc Lý Tấn Minh sắp đụng đến yết hầu của Điển Chử, một sát khí liền cất cánh đến, chuẩn sát giảm ngay cổ tay Lý Tấn Minh.


*

Trần Ninh hờ hững nói: “Giết loại tín đồ thích làm trò như: anh tôi còn nên đánh lén à?”

Lý Tấn Minh nghe vậy giận tím mặt.

Dám cả gan coi thường miệt hắn, è Ninh chính là người đầu tiên.

Xem thêm: Giá Tủ Bếp Nhôm Kính Cao Cấp, Mẫu Tủ Bếp Nhôm Kính Giả Vân Gỗ Đẹp

Điển Chử thấy è cổ Ninh mở ra cũng nhẹ nhàng thở ra.

Anh mạnh khỏe chống đỡ, gọi một tiếng: “Thiếu soái!”

Ánh mắt è cổ Ninh ngừng trên bạn Điển Chử, thấy Điển Chử b mến thành do đó trầm giọng hỏi: “Anh chẳng sao chứ?”

Điển Chử cầm gượng cười cợt cười: “Không bị tiêu diệt được.”

Một cổ lửa giận từ trong tâm Trần Ninh dâng lên. Điển Chử mặc dù là tay chân của anh, nhưng chủ tớ nhiều năm thành huynh đệ. Huynh đệ của bản thân mình b mến thành như: vậy, è cổ Ninh sao hoàn toàn có thể không giận?

Trần Ninh nói: “Xảy ra chuyện gì?”

Điển Chử rẻ giọng nói: “Bọn chúng ta tính kế tôi.” Nói hoàn thành liền lấy chuyện vừa xảy ra đơn giản dễ dàng thuật lại một lần.

Lý Tấn Minh cười lạnh: “Rõ ràng ngươi nảy lòng tham, gồm ý đồ lăng nhục em họ tao, còn đánh chúng ta tao b thương, bầy tao bắt đầu giáo huấn mày. Bây giờ mày lại ngậm huyết phun người, cắn ngược lại?”

Lý Tấn Minh nói đến đây tựa tiếu phi tiếu nhìn Trần Ninh: “Trần Ninh, tao nghe nói ngươi công chính vô tư, pháp ko nể tình. Con gái Hạng lão trong tay mày, ngay cả mặt mũi Hạng lão mày cũng không nẻ, thẳng ban tội chết cho Hạng tiểu thư? lúc này đội trưởng vệ binh của ngươi phạm sai lầm, mày không hẳn là đề nghị quân pháp bất v thân, tự bản thân xử trí hắn sao?”

Trần Ninh híp góc nhìn Lý Tấn Minh, hờ hững nói: “Tôi nhận thấy anh, anh đó là nhân đồ dùng vang danh tuyệt nhất quân nhóm Giang Nam, tên tuổi cuồng long Giang Nam, Lý Tấn Minh. Anh vốn nên là một anh hùng, sao lại làm ra loại hành động cướp tách này. Lý Tắn Minh anh thật tạo cho tôi bao gồm cái nhìn khác về anh.”

Sắc khía cạnh Lý Tấn Minh trở đề nghị khó coi. Hắn thờ ơ nói: “Trần Ninh mày giảm vài lời đi. Bây giờ đội trưởng cảnh vệ của mi đả thương chúng ta tao, gồm ý đồ làm cho nhục em bọn họ tao, chuyện này mày nên cho tao một công đạo.”

Trần Ninh thờ ơ nói: “Tôi ko ngốc, cũng không b đần, loại trò hề này tôi có thể nhìn ra được. Nếu như tôi đoán không không đúng thì hẳn là Hạng lão phái anh tới ứng phó tôi? Anh ko trực sau đó tìm tôi, lại khi dễ dàng một vệ binh nho nhỏ dại bên cạnh tôi, vậy bao gồm đáng mặt bầy ông không?”

Lý Tấn Minh thông thường đều chú ý lên trời, cho rằng phiên bản thân đó là Lữ Bố, võ quan tam quân. Mỗi lúc nhắc cho Trần Ninh, hắn luôn cho rằng nếu không tồn tại chuyện năm đó, cái danh xưng chiến thần Hoa Hạ này đó là của hắn. Hiện tại tại, è Ninh lại coi thường hắn như vậy, dám nói hắn không xứng đáng mặt bầy ông. Điều này trực tiếp có tác dụng hắn tức điên.

Hắn cả giận nói: “Được, tao không so kia với chó của mày.

Tao so đọ với mày. Mày rất có thể tiếp của tao mười chiêu, chuyện tối nay coi như xóa bỏ.”

Trần tỉnh ninh bình tĩnh nói: “Một chiêu.”

Lý Tấn Minh ghê ngạc: “Cái gì?”

Trần Ninh điềm nhiên nói: “Tôi chỉ cần ra một chiêu, giả dụ anh rất có thể tiếp được, chuyện anh đả mến thủ hạ của tôi, tôi sẽ quăng quật qua.”

Cuồng!

Thật sự thừa ngông cuồng!

Lý Tấn Minh bật cười: “Ha hả, sớm đang nghe nói thiếu soái Bắc Cảnh rất ngông cuồng, bây giờ xem như đã có thấy tận mắt. Bất quá tao thật sự muốn nhìn coi mày có danh xứng cùng với thực không?”

Vừa ngừng lời! Lý Tần Minh liền đụng thủ, hóa thành một cái bóng lao về phía trần Ninh. Tín đồ chưa đến, Lý Tắn Minh đã giới thiệu một cước, như tia chóp hướng đến lòng ngực trằn Ninh.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *