Một Cõi Đi Về

Tôi còn ghi nhớ như in chiếc ngày trước tiên của tháng bốn năm 2001, có nghĩa là cách phía trên 17 năm. Cơ hội đó, tôi vẫn xa nhà. Bạn thân gọi năng lượng điện thoại, nghẹn ngào thông báo nhạc sĩ thần tượng bọn họ Trịnh vừa qua đời. Một khoảng lặng bao trùm…

Ngay tối đó, lũ cửa hàng chúng tôi tụ lại cùng nhau cùng hát vo các bài hát của ông mà cửa hàng chúng tôi thích. Đã từng nhiều lần cửa hàng chúng tôi hát như thế. Cũng tương tự nhiều bạn trong chúng ta, đặc biệt là những người không phải là ca sĩ như chúng tôi, hát nhạc Trịnh chỉ cần hát đến mình, hát với lòng mình, hát để chổ chính giữa sự cùng với mình cùng hát giúp thấy mình vào đó.

Bạn đang xem: Một cõi đi về

Tối đó, cửa hàng chúng tôi đã hát đi hát lại một trong những bài hát của ông, để trải lòng mình, nhằm cảm nhận giải pháp ông đánh giá về nhân duyên, nợ nghiệp và các kiếp luân hồi. Hai ca khúc được hát các nhất hôm đó là: “Một cõi đi về” và “Ngẫu nhiên”.

*
(Ảnh: lisinoprilfast.com.tv)

Nhiều ngày sau đó, nhiều năm sau đó, tôi lại dành thời hạn ngâm nga “Ngẫu nhiên” của ông, chỉ với ước muốn rằng mình dành được sự cảm giác sâu rộng về phần lớn điều tính năng họ Trịnh sẽ hiểu về Đạo Phật, về vòng sinh tử trong những kiếp luân hồi, về chân thành và ý nghĩa của cuộc sống.

Không bao gồm đâu em nàyKhông bao gồm cái chết đầu tiênVà tất cả đâu bao giờĐâu bao gồm cái chết sau cùng.

Phật giáo giảng về nhân duyên, nghiệp lực, về nhân trái luân hồi, về vòng sinh lão bệnh tử. Nhưng chắc rằng Phật giáo không giảng về việc khởi đầu, kết thúc của cầm giới, vũ trụ và loài người. Phật giáo có nhắc đến các kiếp, đái kiếp, trung kiếp, đại kiếp nhưng với hàm ý sinh rồi diệt rồi sinh theo nhân duyên, cái hoàn thành của các kỳ kiếp chỉ là việc dừng trợ thì thời. Với nhỏ người, trước cũng là vô số kiếp, sau cũng chính là hằng hà sa số, vẫn luôn là người ấy, tuy thế sinh diệt, luân hồi theo trái nghiệp.

Có lẽ chính vì thế mà Trịnh đang viết: “không bao gồm cái bị tiêu diệt đầu tiên” cùng “không gồm cái chết sau cùng”.

Lần nào hát tới đoạn này, tôi cũng trong lòng trạng bâng khuâng, luyến tiếc, tuy thế nhức một nỗi niềm. Tôi xót xa nhớ thương về những người thân của tôi nay đã đi xa, về nỗi chia ly mãi mãi và lừng khừng có khi nào được gặp mặt lại. Tôi lưu giữ đọc chỗ nào đó rằng, đời bạn là vòng tròn tiếp nối nhau, lừng khừng đâu là mở màn và đâu là kết thúc. Nó tương đồng hình ảnh của một nhỏ kiến, cứ trườn quanh mồm chén, mãi không kiếm ra cửa sinh khỏi chiếc miệng chén đó. Có lẽ liên tưởng cho hình ảnh này phải nhạc sĩ bọn họ Trịnh new viết:

Mệt vượt thân ta nàyTìm đến loại ghế nghỉ ngơi ngơiMệt thừa thân ta nàyNằm xuống với khu đất muôn đời.

*
(Ảnh: Pixabay.com)

Và trong từng nào năm loanh quanh trong đời mỏi mệt, liệu rằng tới thời điểm “nằm xuống với khu đất muôn đời”, họ có thực sự hiểu rằng từ đâu mình tới và rồi mình đã đi đâu? tuyệt biết đâu, bọn họ vẫn ngu ngơ cho rằng chỉ tất cả một lần chết, thứ nhất cũng là sau cùng. Chỉ cố thôi.

Đôi lần, tôi đã do dự về chiếc chết đầu tiên và tử vong sau cùng. Tôi từ bỏ hỏi, liệu có hay không có các chiếc chết trước tiên và cái chết sau cùng? Ai có thể nói sâu hơn cho chúng ta về những chiếc chết này nhỉ?

Sở dĩ có thắc mắc đó là vì tôi được đọc một số bài nói rằng bên Phật có giảng về triệu chứng “hình thần toàn diệt”. Hình thần toàn diệt là lúc sinh mạng đó toàn làm phần đa điều ác, làm cho thân trọng điểm của họ nhơ bẩn nhớp, nghiệp lực đen ngòm; bọn họ tiến tới tâm trạng xấu quá, xấu cho tới mức các thần trên cao ko thể gật đầu đồng ý họ nữa, cần yếu an bài cho họ thêm một cơ hội để luân hồi, nhằm trả nghiệp nữa. Và, khi ấy, sinh mạng đó không đáng được giữ lại nữa, nó bị hủy hoại; hình thần của cá nhân xấu ấy bị toàn diệt, có nghĩa là bị mất hết; cả thân thể người, cả nguyên thần của bé người, đều đã bị hủy hoại hết đi rồi… Như vậy, thì phải có “cái bị tiêu diệt sau cùng” chứ?

Mới đây, hiểu cuốn đưa Pháp Luân của đại sư Lý Hồng Chí, tôi sẽ ngộ ra những điều, tuyệt nhất là về mẫu chết sau cuối và phương bí quyết cần tiến hành để tránh tình trạng bị “hình thần toàn diệt”.

Xem thêm: Daiso Japan Vietnam - Siêu Thị Đồng Giá Daiso Japan

Phật giáo giảng rằng, luân hồi tất cả 6 nẻo: Trời, Atula, người, súc sinh, ngã quỷ với địa ngục. Tùy theo nghiệp mà lại kiếp sau ta sẽ lâm vào nẻo nào, hoàn toàn có thể thành tín đồ Trời, cũng rất có thể thành quỷ, mà, thành gì lại bởi ta quyết định. Nói bởi vì ta quyết bởi vì nghiệp lực là do ta tự sản xuất lấy. Và nếu còn muốn thoát khỏi các kiếp luân hồi, thì ta cần tu luyện. Ko tu luyện thì rớt xuống làm cho quỷ, tu luyện thì thành Thần, thì ra khỏi tam giới, thoát ra khỏi vòng tử sinh. Mà, trong việc tạo nghiệp thì nghiệp bốn tưởng, ý niệm, tức là cái chỉ ta nghĩ, ta biết lại là nặng nhất, bởi nó tạo phải ý thức, trọng điểm tính.

*
(Ảnh: Pixabay.com)

Phật gia cũng giảng, tu luyện, chưa phải để đạt thần thông, cơ mà là tu luyện để tôn vinh tâm tính, tu sửa trọng tâm tính của mình; nếu xác minh đạt thần thông thì không khi nào thành bởi vì vướng mắc trung tâm truy cầu, chấp trước. Khi thân chổ chính giữa toàn thiện, trong sáng, tự khắc thần thông hiển hiện vày thân trung tâm ta trong trắng đến từng vi lạp nhỏ nhất.

Có bạn nói ta hoàn toàn có thể dựa vào gia trì của các bậc Giác giả để đạt thành. Có nghĩa là ta hoàn toàn có thể dựa vào sự gia trì của những vị Phật nhằm tu sửa chổ chính giữa tính, vừa tu vừa luyện, dẫu vậy luyện đó chỉ cần gia trì ngã trợ, đặc biệt là ta buộc phải tu thì gia trì đó mới gồm tác dụng, do nếu ta không thích thì không người nào giúp ta được. Vẫn phải khẳng định tự thân là cốt yếu. Ta là bạn thế nào, giỏi hay xấu, ta là bạn biết rõ nhất.

Vậy nên, nhạc sĩ bọn họ Trịnh nói rằng phải “tự mình biết riêng mình, với ta biết riêng biệt ta”.

Tâm thái của ta đối với sự việc cuộc sống thường ngày rất quan lại trọng, độc nhất vô nhị là đối với những việc không giống như ý. Cuộc sống đời thường vốn ko phải gặp gỡ tốt thì vui, gặp mặt dở thì buồn. Hơn nữa, người xưa cũng nói tốt xấu xuất từ một niệm. Ý niệm khác biệt dẫn đến các hành động khác nhau. Hành vi khác nhau thì dẫn đến hậu quả không giống nhau.

Cõi tạm được coi là bể khổ trầm luân, cuộc đời con tín đồ là chìm nổi ba đào. Từ dịp sinh ra cho tới khi rời đi, con bạn mệt tuồi vật lộn cùng với biết bao nỗi lo toan, gánh nặng nghiệp nợ trước cuộc tang thương ly biến. Nếu còn muốn giải thoát, ý muốn vượt lên khỏi tầng của bạn thường, thì phải tuân theo lời Phật dạy, yêu cầu tu, bắt buộc luyện. Chỉ bao gồm tu luyện mới hoàn toàn có thể tống khứ hết thảy các chủng trung ương không tốt, mới trả không còn nghiệp, mới rất có thể phản bổn quy chân, nhằm trở về chỗ mà con fan được sinh ra. Mục đích cuộc sống đời thường của bé người chính là để trở lại chứ không hẳn là mãi lẩn quẩn trong vòng luân hồi tuyệt bị hình thần toàn diệt.

Tháng bốn về, giữa bạt ngàn sắc hoa Loa kèn trắng sạch khôi, hốt nhiên lại nhớ mang đến lời ca trong bài bác “Một cõi đi về” của họ Trịnh:

Bao nhiêu năm rồi còn mãi ra điĐi đâu loanh quanh mang lại đời mỏi mệt…..

(Ảnh: Pinterest.com)

Nghe như đâu đây bao gồm ai đề cập nhở việc phải từ mình gấp rút thoát ngoài cảnh loanh quanh, mệt nhọc mỏi của không ít kiếp luân hồi….

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *